Thủ khoa thi đại học thành kẻ ăn bám suốt 9 năm

CHIA SẺ:

Từng đạt điểm cao trong kỳ thi đại học, tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, nhưng cuộc sống hiện tại của người đàn ông này khiến nhiều người không khỏi thở dài.

Liu Qi sinh năm 1984 tại một ngôi làng vùng núi nghèo nàn, lạc hậu của tỉnh Hồ Nam, Trung Quốc. Ngay từ khi còn nhỏ, Liu đã bộc lộ năng khiếu học tập xuất chúng so với các bạn cùng trang lứa.
Cha mẹ Liu Qi đều là người lao động chân tay. Họ thấu hiểu nỗi vất vả của người không có học. Cho nên, từ rất sớm, họ luôn nhắc nhở con trai học hành là con đường duy nhất để thoát nghèo.

Liu Qi từng nổi tiếng học giỏi từ bé. Ảnh: Sohu.

Thành tích xuất sắc hồi nhỏ
Để tạo điều kiện tốt hơn cho việc học của con trai, khi Liu lên cấp 2, cha mẹ Liu quyết định đi làm thuê ở tỉnh khác nhằm kiếm thêm thu nhập. Không phụ kỳ vọng của cha mẹ, Liu luôn đạt thành tích học tập tốt, dẫn đầu trong các kỳ thi.

Vì đi làm xa quê, hàng năm, chỉ đến khi lễ Tết, họ mới có cơ hội về nhà thăm con. Tuy nhiên, do công việc bận rộn, họ càng ngày càng ít về thăm nhà khiến Liu lớn lên trong hoàn cảnh thiếu thốn tình cảm gia đình.

Dựa vào thành tích học tập xuất sắc, Liu được biểu dương trong mọi hoạt động của trường, trở thành "con nhà người ta" trong mắt rất nhiều bậc phụ huynh.

Tuy nhiên, việc xa cách cha mẹ từ khi còn nhỏ khiến Liu hình thành lối sống khép kín, không thích giao lưu với người khác. Vì không thể hòa nhập với các bạn cùng lớp, Liu hầu như không có bạn ở trường. Cuộc sống của nam sinh ngày ấy chỉ xoay quanh việc học.

Năm 2002, Liu tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học, trở thành thủ khoa ban Tự nhiên của tỉnh Hồ Nam với số điểm 654/750.

Thông tin Liu trở thành trạng nguyên tỉnh Hồ Nam lan truyền rất nhanh. Người dân trong thôn đều đến chúc mừng. Các phương tiện truyền thông đua nhau đưa tin về chàng trai vùng núi tài giỏi.


Sau khi không kiếm được việc làm, Liu Qui về quê ăn bám bố mẹ và thường xảy ra tranh cãi. Ảnh: Sohu.

Tốt nghiệp đại học danh tiếng nhưng không tìm được việc làm
Khi được phỏng vấn về việc sẽ đăng ký vào trường nào, Liu trả lời là ĐH Hàng không Vũ trụ Bắc Kinh. Cha mẹ Liu muốn con trai mình đi theo con đường khoa học kỹ thuật. Họ định hướng cho Liu thi vào ngôi trường này từ sớm.

Tuy nhiên, từ khi vào đại học, Liu thay đổi hoàn toàn, không còn là cậu bé thiên tài được người người ca tụng mà dần biến thành một sinh viên bình thường, không mấy xuất sắc.

Năm 2006, Liu tốt nghiệp ĐH Hàng không Vũ trụ Bắc Kinh và bắt tay vào tìm kiếm công việc. Cầm trong tay tấm bằng tốt nghiệp của một trường đại học danh tiếng, Liu tràn đầy tự tin mình sẽ tìm được công việc với mức lương mơ ước.

Ngay sau đó, Liu trúng tuyển vào doanh nghiệp nhà nước ở tỉnh Thiểm Tây. Vì mới ra trường, Liu chỉ đảm nhận chức vụ nhỏ với mức lương khá thấp.

Chưa đầy một năm sau, Liu từ chức vì mức lương mà công ty đưa ra không đáp ứng được kỳ vọng của mình. Từng là thủ khoa kỳ thi đại học, được người người ca tụng, Liu Qui khó chấp nhận việc làm nhân viên cấp thấp.

Sau đó, Liu quyết định đến các thành phố lớn như Thượng Hải, Quảng Châu để tìm kiếm công việc có đãi ngộ cao hơn. Tuy nhiên, do thiếu kinh nghiệm làm việc, Liu bị từ chối hết lần này đến lần khác.

Suốt 4 năm không tìm được công ăn việc làm, thủ khoa ngày ấy dần kiệt quệ cả về thể chất lẫn tinh thần.


Liu Qui tự học thêm với mong muốn tìm được công việc sau 9 năm ăn bám cha mẹ song mọi chuyện không thuận lợi. Ảnh: Sohu.

Ăn bám cha mẹ suốt 9 năm
Năm 2011, bà nội qua đời, Liu Qui trở về quê nhà dự đám tang. Liu nói với cha mẹ mình muốn nghỉ ngơi một thời gian. Không ai ngờ khoảng thời gian nghỉ ngơi này lại kéo dài suốt 9 năm.

Cha mẹ Liu cố gắng thuyết phục con trai ra ngoài tìm công việc ổn định, không cần lương cao, chỉ cần đủ nuôi sống bản thân.

Tuy nhiên, Liu đã sớm quen với những ngày tháng ăn không ngồi rồi, suốt ngày chỉ quanh quẩn trong nhà, không chịu gặp gỡ, giao tiếp với ai. Sự bất đồng quan điểm khiến Liu thường xuyên tranh cãi với cha mẹ.

Hết hy vọng, cha mẹ Liu chỉ có thể tìm cho con trai một công việc bảo vệ ở gần nhà. Tuy nhiên, Liu cho rằng cha mẹ đang sỉ nhục mình. Bản thân tốt nghiệp trường đại học danh tiếng, không chấp nhận làm nhân viên bảo vệ nhỏ bé.

Những cuộc cãi vã xảy ra liên tiếp khiến quan hệ trong gia đình trở nên căng thẳng. Liu ngày càng trở nên khép kín, không chịu giao tiếp với những người xung quanh, kể cả cha mẹ.

Tình trạng này kéo dài khiến cha mẹ Liu nghi ngờ rằng con trai mình mắc bệnh tâm thần nên đã đưa Liu đến bệnh viện tâm thần để điều trị. Sau khi chẩn đoán, bác sĩ thông báo Liu mắc chứng trầm cảm và tâm thần phân liệt ở mức độ nhẹ. Điều này khiến Liu suy sụp.

Sau khi được giới truyền thông tìm đến phỏng vấn và thuyết phục, Liu đồng ý đến bệnh viện kiểm tra lại. Lần này, bác sĩ chẩn đoán Liu không mắc bệnh tâm thần mà chỉ biến đổi lớn trong tính cách do chịu nhiều đả kích.

Trong khoảng thời gian sau đó, Liu Qui ở nhà, tự học thêm nhiều kiến thức về động cơ điện tử, đồng thời cũng gửi đơn xin việc đến nhiều công ty. Tuy nhiên, vì tuổi tác Liu đã cao, lại thiếu kinh nghiệm, chặng đường tìm kiếm công việc càng thêm khó khăn.